Review Người trộm bóng của Marc Levy


Sẽ thế nào khi một ngày nào đó, quay về căn nhà nhỏ mà thiếu đi bóng dáng người mình thương yêu nhất? Chúng ta hiểu được cảm xúc ấy khi đọc sách Người trộm bóng của Marc Levy. Một câu chuyện xuất sắc về tình yêu nồng nàn, tình bạn khăng khít , ý thức trách nhiệm gia đình của tình mẹ con và tình đầu viên mãn.
Câu chuyện Người trộm bóng mở ra với nhân vật một cậu bé có biệt tài lẻn vào bóng của tất cả những người mà cậu gặp: bạn bè, địch thủ, những người mà cậu yêu mến, từ Luc - cậu bạn chí thân, con trai người thợ làm bánh cho đến Marquez, tình địch đáng gờm nhất và Elisabeth, cô bạn gái xinh xắn đáng yêu cùng lớp... Mỗi lần như thế, những cái bóng đều tiết lộ với cậu một điều bí mật. Dù không cố ý, cậu bé vẫn đoán biết những giấc mơ, những hy vọng, những buồn lo mà người khác hằng giấu kín. Có lúc cậu bé đã bối rối không biết phải làm gì với khả năng đặc biệt này. Và rồi, cậu nhanh chóng hiểu rằng cậu chỉ có thể sử dụng khả năng đó để giúp những người thân tìm ra con đường hạnh phúc cho riêng mình...
Review Người trộm bóng

Trong một kỳ nghỉ hè, cậu bé đã gặp Cléa, cô bé câm và điếc nhưng lại có thể vẽ nên những từ thật đẹp trên bầu trời chỉ nhờ một cánh diều. Cái bóng của Cléa cũng đặc biệt như chính chủ nhân của nó, đã tiết lộ với cậu bé những điều cậu không thể quên...Thời gian trôi đi, nhân vật Người trộm bóng đã trở thành sinh viên trường Y. Liệu năng lực đoán biết điều có thể mang lại hạnh phúc cho những người xung quanh cậu, như Sophie, cô bạn gái muốn được yêu thật nhiều, hay Luc, người bạn chí thân muốn thay đổi vận mệnh cha truyền con nối, có còn tồn tại? Và chính Người trộm bóng, liệu cậu có biết nơi hạnh phúc đang chờ đợi mình?
Mình thích hình ảnh cái bóng, vậy nên chi tiết chàng trai trong truyện có năng lực đặc biệt với những chiếc bóng không chỉ của mình mà còn của những người khác khiến mình đọc sách đến những trang cuối cùng. Thú thực là mình đã e dè khá nhiều khi đọc lời nhận xét ở trang bìa với 2 chữ viết hoa in màu “TÌNH YÊU”. Có điều, mình cái khiến mình thấy ko hẳn quá lãng phí đi chọn Marc Levy 1 lần nữa ấy là tình mẹ. Có những câu chuyện bình thường giản đơn thôi nhưng khi người đọc thấy có liên hệ ít nhiều với bản thân, họ sẽ thấy sự đồng cảm. Tình bạn, tình thân, ( chứ chưa phải tình yêu) khiến mình mềm lòng hơn với những trang sách.

Gấp cuốn sách lại bản thân có một điều thấy thấm thía, mỗi người đều là một thế giới cô độc, chúng ta đều luôn mong muốn tìm thấy, chỉ cần một người thôi, có thể lắng nghe và thấu hiểu nỗi lòng mình.

Share this

Related Posts

Previous
Next Post »